NƠI YÊU THƯƠNG ĐONG ĐẦY
Thời gian cứ lặng lẽ trôi để lại cho con người ta nhiều dư âm vang vọng. Hạ đã về với những cơn mưa đầu mùa chợt đến, chợt đi. Trên tán cây phía xa kia, sắc tím bằng lăng cùng sắc đỏ hoa phượng đã bừng dậy, rực rỡ, ấm nồng cả góc sân trường thân quen. Nó khắc lên trái tim chúng tôi những kí ức khó phai. Để rồi lúc quay đầu nhìn lại, bất tri bất giác đã trải qua gần ba năm rồi, kể từ cái ngày đầu tiên tôi bước vào cấp ba.
Nhớ ngày nào "chân ướt chân ráo" bước vào trường, tôi làm sao quên được cái cảm giác bồi hồi, ngỡ ngàng xen lẫn lo sợ trước sự rộng lớn của ngôi trường cấp ba này. Tôi vẫn ghi lại trong tim mình hình ảnh những người bạn xa lạ khi chúng tôi mới làm quen. Tôi chợt xao xuyến khi nhớ về giây phút ấy. Giây phút từ xa lạ hóa thân quen.
Cùng với bốn mùa lặng trôi, cùng với những cảm xúc lạ kì chẳng biết gọi tên, THPT Tiên Lữ đã cùng tôi bước đi trên con đường thanh xuân rực rỡ. Đó có thể là những cành phượng vĩ đỏ rực nhuộm thắm con tim học trò, khoảng sân trường ngập nắng và gió, ríu rít tiếng chim non.
Tôi yêu tha thiết mọi khoảnh khắc tươi đẹp của mái trường THPT Tiên Lữ thân thương. Tôi yêu cây bằng lăng, cây phượng vĩ luôn nở hoa vào lúc giao mùa từ xuân sang hạ, nó như tô điểm thêm cho ngôi trường thêm lung linh rực rỡ. Tôi yêu những giờ ra chơi khi tất cả học sinh ào ra sân tập thể dục như đàn ong vỡ tổ, bạn nào bạn nấy háo hức tập vui vẻ, nở nụ cười thật rạng rỡ và cả những buổi lễ mít tinh, khai giảng. Tôi cũng yêu lắm sân trường này, mỗi khoảng đất, mỗi bồn hoa rực rỡ sắc mầu, mỗi chiếc ghế đá, …, đều in dấu kỉ niệm đẹp về những lần chơi đùa, tán chuyện rôm rả với lũ bạn. Nhớ lắm những kỉ niệm buồn vui, những lúc sát cánh bên nhau, những lúc vượt qua khó khăn trong học tập. Tôi nhớ cả những lần hội thao ở trường, hò reo đến khản giọng, nhớ từng cái siết tay mừng vui chiến thắng.
Ngày lại ngày trôi qua, mỗi ngày đến lớp là một ngày tôi được nhận thêm yêu thương từ những điều tưởng chừng như giản đơn trong ngôi nhà ấy. Tôi nhận ra đằng sau vẻ ngoài nghiêm nghị của cô giáo chủ nhiệm là một trái tim ấm nồng, là một nụ cười hiền như ông bụt, là niềm mong mỏi chúng tôi có thể đạt được những kết quả thật cao trong các kì thi.
Hình ảnh thầy cô tận tụy, hết lòng yêu thương học trò sẽ mãi luôn in sâu trong kí ức thanh xuân của chúng tôi. Tôi làm sao quên được giờ Sử với những bài giảng tựa như những câu chuyện thần thoại li kì của cô Mai Thanh, giờ Văn với những cung bậc cảm xúc thăng hoa qua giọng nói trầm ấm của cô Vũ Uyển, giờ Tiếng Anh của cô Hồng Thanh với những bài giảng đầy lí thú. Giờ Địa lí vô cùng hấp dẫn bởi sự hài hước, dí dỏm của thầy Phan Quý. Mỗi tiết học của thầy, chúng tôi như được đi trải nghiệm vòng quanh thế giới. Hay là giờ Toán của cô Doãn Hoa với những công thức tưởng chừng như phức tạp nhưng lại rất lôi cuốn…
Tôi cũng sẽ mãi khắc ghi những món quà mà bản thân được ưu ái nhận từ nơi này, một mái nhà gắn bó hơn mười tiếng mỗi ngày, sự quan tâm tận tụy của thầy cô, những kĩ năng xã hội qua các hoạt động ngoại khóa và hơn thế nữa là sự ấm áp, chân thành trong việc đối nhân xử thế. Những món quà giản dị từ những người bạn thân thiết, món quà mà cô giáo chủ nhiệm đã dành cho tất cả chúng tôi. Đó như một kho báu vô giá mà chúng tôi có được ở mái nhà thân thương này.
Ba năm đồng hành ở mái trường này, đối với tôi, cấp ba ở Tiên Lữ là bản nhạc trong veo nhất mà chúng tôi từng nghe. Tiếng trống vào lớp, tan giờ. Tiếng cô giáo giảng bài, tiếng thầy dạy dỗ. Tiếng chúng bạn ríu rít tụm năm tụm bảy. Tiếng lật sách, tiếng bút thước gõ lên canh cách. Tất cả những âm thanh ấy đều là thanh xuân. Và ở đó chúng tôi là những nốt nhạc hòa vào nhau.
THPT Tiên Lữ thân thương ơi! Xin cho tôi được nói lời cảm ơn vì tất cả ! Cảm ơn vì trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất này đã để chúng tôi gặp nhau, 46 con người với 46 tính cách khác nhau nhưng luôn cùng nhau cố gắng vì một mục tiêu chung. Thanh xuân của chúng tôi vì gặp được nhau mà trở lên thật tươi đẹp và tràn đầy niềm vui, hạnh phúc. Chúng tôi cùng khóc, cùng cười, cùng cố gắng, cùng học tập và vui chơi . Có đôi lúc chúng tôi tranh luận, giận hờn rồi lại làm lành ...Và tôi thật sự muốn nói với những người bạn của mình rằng: “ Mình cảm thấy thật may mắn khi gặp được các cậu, được đồng hành cùng các cậu trên một hành trình dài như vậy. Cảm ơn vì đã để mình được làm bạn của các cậu, được là một phần của A1(2019-2022). Thời gian được ở bên các cậu mình thật sự rất vui và hạnh phúc! Hạ đến thật rồi, mang theo những chùm hoa phượng nở đỏ rực. Chỉ còn một thời gian ngắn ngủi nữa là chúng mình sẽ chia xa, mình thật sự không muốn như vậy chút nào. Mình vẫn sẽ nhớ mãi các cậu, nhớ tất cả những khoảnh khắc vui tươi của chúng ta. Cảm ơn vì tất cả, vì mọi điều tốt đẹp mà chúng mình đã dành tặng cho nhau!”.
Cảm ơn THPT Tiên Lữ thật nhiều vì đã giúp THANH XUÂN của chúng tôi trở nên thật ý nghĩa. Dù thời gian có trôi nhiều biết mấy, phủ bụi và xóa nhòa đi tất cả thì kí ức về một mái trường tươi đẹp, nơi đong đầy yêu thương sẽ luôn còn mãi trong trái tim chúng tôi. Chúc cho bạn, chúc cho tôi sẽ không bỏ lỡ một khoảnh khắc tươi đẹp nào của thanh xuân! Hi vọng rằng mỗi chúng ta sẽ cất giữ trong tim mình thật nhiều những kỉ niệm đẹp bên bạn bè, thầy cô ở mái trường THPT Tiên Lữ thân yêu này!
Trần Thị Ngọc Ánh – Lớp 12A1 – Trường THPT Tiên Lữ