Cảm nghĩ về ngày khai trường
Vậy là một mùa hè của một năm học đáng nhớ đã qua. Chúng em – những cô cậu học trò tuổi 16 đã chào tạm biệt ngôi trường THCS để bước chân đến cánh cổng trường cấp 3. Cái oi ả của mùa hạ đang dần qua đi. Những chòm phượng đỏ thắm đã không còn nhiều. Cơn mưa xối xả đã được thay thế bởi màu nắng tinh khôi, dịu nhẹ khi tiết trời sang thu. Đó cũng chinh là lúc chúng em gác lại những cuộc vui chơi mùa ve sầu để chuẩn bị cho năm học mới.
Khác với những ngày khai trường hằng năm, hôm nay chúng em có những cảm giác khác lạ. Ngày này của năm trước, đó là cảm xúc tay bắt mặt mừng cùng bè bạn sau 3 tháng hè xa cách. Chúng em là những học sinh đầu cấp, vì vậy có nhiều những sự bỡ ngỡ, không mấy quen thuộc nhưng cũng nhiều sự tò mò, hứng thú.
Khi còn học ở trường cấp 2, nhất là những ngày cuối năm học lớp 9, chúng em phấn đấu, cố gắng hết mức để đặt chân đến cánh cổng trường THPT Tiên Lữ. Những ngày đó, những ước mơ của chúng em gửi gắm những trang sách vạn điều lí thú. Thật may mắn rằng, những người bạn tri thức đó đã chắp cánh giấc mơ của em. Những ngày thi cấp 3, chúng em có tâm trạng lo lắng, hồi hộp khi đứng trước cổng trường. Ấn tượng đầu tiên chính là hàng chữ trang nghiêm “Trường Trung học Phổ thông Tiên Lữ”. Em vẫn có vẻ ngạc nhiên, bất ngờ “Chao ôi! Trường cấp 3 Tiên Lữ đây này”. Quả thực, đã vài lần em được đi qua và nhìn về phía ngôi trường từ xa, nhưng chưa bao giờ em lại thực sự ấn tượng đến thế. Đứng vững vàng trước ngôi trường mơ ước, em cùng chúng bạn lấy hết can đảm tiến vào trong cánh cổng với tư cách là học sinh.
Điều làm em thích thú đầu tiên, đó chính là diện mạo tuyệt vời của ngôi trường. Ôi! Hàng cây ngoài cổng cao và xanh mơn mởn và đẹp đến thế, lẽ nào màu xanh kì diệu ấy đẹp như tâm hồn chúng em. Những hàng cây xà cừ cao lớn đứng trang nghiêm, vươn dài những cành như muốn chào đón chúng em. Quanh khuôn viên, đầy đủ những loài hoa mang sắc màu rực rỡ như hào quang mặt trời. Thích thú hơn cả là sự rộng lớn của ngôi trường. Những tòa nhà cao lớn và rộng rãi vô cùng. Màu vàng của nó thật ấm áp làm sao, điều đó làm chúng em bớt đi sự xa lạ, sự ngượng ngùng bỡ ngỡ.
Trước khi làm bài thi quyết định tương lai ấy, chúng em quyết tâm để chinh phục kì thi quan trọng này. Và rồi chúng em đã làm được. Như vậy, ngôi trường đã chinh thức trở thành ba năm tương lai của chúng em. Những ngày chờ điểm thi chinh là những ngày lo lắng nhất. Thực sự, trong 15 năm vừa qua, chúng em chưa từng phải lo lắng và suy tư nhiều đến thế.
Vậy là gần ba tháng hè đã qua đi, trên con đường quen thuộc tới trường, những hàng cây với những chiếc lá ngả màu vàng xuộm đã rụng đầy những đường thôn ngõ xóm. Em đã nhớ lại kí ức ngày khai trường đầu tiên. Ngày đó cũng phải làm quen với thầy cô, bè bạn và cả ngôi trường mới. Thế mà ngày đó đã qua được 9 năm rồi đấy. Liệu cảm xúc bỡ ngỡ e thẹn ngày ấy có ùa về trong tâm trí. Nhưng chắc không đâu, sự e thẹn chắc vẫn còn đấy nhưng đó là sự ngượng ngùng của những cô cậu sắp trường thành. Ta sẽ không khóc thút thít lưu luyến vòng tay mẹ như xưa nữa. Ngày đầu tiên đặt chân vào ngưỡng cửa THPT chính là do đôi chân ta bước tới chứ không phải sự dìu dắt hay cái nắm tay của bà, của mẹ ngày còn thơ ấu.
Những ngày trước khai giảng, cảm xúc trong mỗi chúng em đều khác nhau, nhưng điểm chung là đều khó tả. Không biết mình có còn được học cùng mấy người bạn cũ nữa không? Thầy cô sẽ nhiệt tình tâm huyết chứ nhỉ? Các bạn mới chắc hẳn sẽ thân thiện và dễ mến? Chúng em dường như đắm chìm trong những suy nghĩ ấy. Trước ngày này, em có đôi phần bùi ngùi và nhớ về những kỉ niệm còn học cấp 2. Đó là những năm tháng đầy ắp những kỉ niệm vui vẻ của thầy trò nơi quê hương xã nhà. Nhưng bây giờ, tạm cất lại những điều nhớ nhung ấy, chúng em phải mạnh mẽ, phải dũng cảm để mở ra sự diệu kì nơi trường cấp 3 thân yêu – nơi chúng em sẽ cùng nhau 3 năm gắn bó, nơi một hành trang tri thức lớn dành cho mỗi bạn học sinh.
Nhưng năm nay, chúng ta lại có một buổi khai trường thật đáng nhớ đối với quãng thời gian học sinh của chúng em và cả trong sự nghiệp trồng người của thầy cô trường chúng ta. Bởi một lí do mà chẳng ai mong muốn – đó chinh là sự hoành hành của dịch bệnh COVID – 19. Tính đến hôm nay vẫn chưa có dấu hiệu của sự thuyên giảm. Buổi khai trường hôm nay của chúng ta thật đặc biệt được truyền trực tiếp từ Fanpage của Đoàn trường. Tuy khó khăn là thế nhưng chúng em vẫn thật sự trân trọng buổi khai trường. Kể từ nay, chúng em đã chinh thức rời xa chiếc khăn quàng đỏ tưới thắm đã gắn bó trong 6 năm qua để trở thành những đoàn viên, thanh niên.
Qua buổi nhận lớp trước đây vài ngày, chúng em hẵn còn là những người bạn xa lạ đã bắt đầu làm quen. Tuy chưa thể nhận ra nhau nhưng sẽ cố gắng xây dựng một tập thể đoàn kết. Chúng em sẽ cùng nhau làm nên ba năm kí ức tuổi học trò thật đáng nhớ và không thể phai mờ trong tâm trí. Để mai sau dù có trưởng thành và lớn khôn, chúng ta sẽ mãi nhớ về nhau của những năm tháng ấy bên mái trường mến yêu, bên thầy cô kinh mến.
Có lẽ, tháng 9 của tuổi học trò dấu yêu năm nay, học sinh chúng em không thể cắp sách tới trường, không khí ngày tựu trường không thể vui vẻ và trọn vẹn như nhiều năm trước. Nhưng cảm xúc trong em vẫn là sự thích thú, hào hứng về ba năm tiếp theo tại trường THPT Tiên Lữ dấu yêu – một ngôi trường mà chúng em mơ ước. Chắc hẳn, chưa bao giờ lại có một buổi khai trường khác lạ đến thế! Sự ngượng ngùng, bỡ ngỡ của ngày hôm nay thực sự không có nhiều thay vào đó là một cảm giác có phần tiếc nuối vì không được đến trường gặp mặt bạn bè, thầy cô.
Vậy là một hồi trống trường đã vang lên sau 3 tháng hè nằm nghiêng trên giá. Một mùa hè sôi động và đáng nhớ đã chính thức khép lại. Tiếng trống ấm áp ngày hôm nay sẽ luôn vang lên trong tâm trí em mỗi khi nhớ về ngày khai trường. Đó là một kí ức đẹp khi chúng em bước vào lớp 10. Nghi lễ chào cờ đầu tiên của em tại mái trường THPT Tiên Lữ diễn ra thật trang nghiêm và đầy tự hào. Khúc hát Tiến quân ca quen thuộc trong mỗi giờ chào cờ lại vang lên. Nhưng lạ thay, hình như thiếu mất bóng dáng của một vật quen thuộc – “A! chính là chiếc khăn quàng tung bay trong gió”. Có phần hơi tiếc nuối – nhưng thôi, phải tạm biệt người bạn tri kỉ này để trưởng thành, ngày một lớn khôn.
Chúng em vô cùng xúc động trước tấm lòng yêu thương của những bậc sinh thành, của thầy cô trong nhà trường trong buổi lễ khai giảng ngày hôm nay. Tuy chỉ là một buổi lễ trực tuyến nhưng có sự quan tâm của các vị đại biểu khách quý. Điều đó giúp chúng em thêm tự tin, thêm mạnh mẽ để bước trên hành trang tri thức đầy rộng mở. Đó chính là tiền đề, là động lực cho học sinh đầu cấp như chúng em cố gắng học tập, rèn luyện, tu dưỡng đạo đức, phẩm chất tại mái trường.
Được nghe những dòng thư của Chủ tịch nước gửi các thầy cô giáo và học sinh nhân ngày khai trường, em cảm thấy thật tự hào vì minh là một người học sinh – một thế hệ măng non trên đất nước Việt Nam. Chính phủ, chính quyền các cấp đã dành sự quan tâm đặc biệt tới thế hệ học sinh, sinh viên – những người chủ nhân tương lai của tổ quốc thân yêu. Chúng em mong được lớn lên từng ngày để trở thành những người công dân có ích góp phần xây dựng và bảo vệ những thành tựu của nước nhà. Mỗi lần nhìn lên quốc kì đỏ, ngôi sao vàng, em càng trân trọng và biết ơn thế hệ cha anh đi trước đã hy sinh xương máu vì nền độc lập non sông gấm vóc.
Ba năm cấp 3 của những cô cậu 2006 như chúng em sẽ như những anh chị đi trước. Đó là khoảng thời gian có lẽ không quá nhiều trong cuộc đời mỗi con người. Cánh cổng trường THPT Tiên Lữ chính là nơi chào đón chúng em trong 3 năm tới với tư cách là học sinh của trường. Thời gian rồi sẽ thấm thoát trôi qua, vì nó không bao giờ chờ đợi ai cả nhưng những kỉ niệm của chúng ta tạo ra sẽ là mãi mãi. Ba năm cấp 3, chúng em gửi gắm một phần tuổi thơ, đặc biệt là một ngưỡng cửa trưởng thành quan trọng. Chúng em sẽ có thật nhiều những phút giây và cả những khoảnh khắc đáng trân trọng cùng thầy cô kính mến và những người bạn thân thương.
Vậy là từ hôm nay, 05/9/2021 – em cùng bè bạn đã chính thức được nói câu “TÔI LÀ HỌC SINH LỚP 10”. Một cánh cổng vạn điều mơ ước đã được mở ra. Chúng ta – những người bạn lớp 10 hãy cùng nhau tạo nên một bầu trời những năm cuối tuổi thơ và những năm đầu của tuổi thanh xuân, bạn nhé!
Tác giả: Trần Thị Khánh Huyền - Lớp 10A2