Chùm thơ Xuân - Cố Hiệu trưởng Đỗ Hữu Tấn
Cố Hiệu trưởng Đỗ Hữu Tấn sinh thời là một Nhà giáo mẫu mực. Ông còn là một Nhà báo, Nhà văn, Nhà thơ. Đỗ Hữu Tấn rất yêu Mùa xuân. Mùa xuân cũng là nguồn cảm hứng trong thơ ông. Nhân tiết xuân, Ban biên tập Website Trường THPT Tiên Lữ trân trọng giới thiệu chùm thơ Xuân của ông.
NÉT XUÂN
Sắc xuân xanh hay cỏ cây xanh
Xanh quá cho nên biếc nõn cành
Trận rét cuối mùa tan trong nắng
Làng quê bừng dậy tiếng chim thanh
Trời bỗng trong trong mắt ai trong?
Trong quá niềm vui lúa mượt đồng
Ống gạo mỗi ngày hơn mấy giá
Hội đền lại mở, chợ làng đông.
Có phải hôm nay lịch tốt ngày?
Mấy đôi cưới- cỗ? Mấy nhà xây
Lợn kêu, pháo nổ, đài sình sập
Phấp phới đường thôn áo tím bay
Đầu đình sen nhú, trúc soi gương
Én liệng chao nôi, cá lượn vòng
Tiếng hát cô nào man mác thế
Quyện cùng ngâu bưởi, ngát đưa hương…
Tiếng hát ngưng rồi, tiếng hót xa
Cúc cù cu gụ lại sơn ca
Hoa soan đua với hoa cà tím
Tím cả mây trời cuối nẻo xa
(Hạnh phúc, NXB Văn Hóa Dân Tộc,1994)
Qua xuân
Mùa xuân đã qua rồi ư
Trăng trong, trời chói, chim gù gọi đôi
Tuổi xuân thôi cũng qua rồi
Giật mình, xuân sắc một thời lãng quên!
Ai anh hùng, ai thuyền quyên
Để ai sớm lược, tối đèn, chiếc đơn
Đàn bà sao chẳng là nơm
Lại là cá để xuân mòn đợi xuân?
Người ơi, gió giục, mây vần
Đợi người, chớp bể mưa nguồn, người đâu?
Tiếng ve hay tiếng ai sầu
Gọi hè hay ấy – ai cầu gọi xuân!
(Hạnh phúc, NXB Văn Hóa Dân Tộc,1994)
MONG MÃI MÙA XUÂN
Cây xanh mong mùa xuân
Tán xòe muôn lá biếc
Bông hoa mong mùa xuân
Dâng cho đời hương sắc
Em, có mong mùa xuân
Sao em biền biệt vắng
Để anh mong mùa xuân
Ngóng nắng lại trông trời…
Mong mùa xuân em ơi
Như mong ngày hẹn ước
Mong từng giây từng phút
Mong từng tháng từng ngày
Muốn có tài kì diệu
Triệu Nàng Xuân đến ngay
Muốn góp thêm nhiên liệu
Để tăng tốc vòng quay
Cùng đất trời vũ trụ
Đón Nàng Xuân đến nhanh
Đừng để nẫu lòng xanh
Nát mây rồi rũ lá
Nỗi mong chừng hoa đá…
Em, mùa xuân của anh!
(Bài ca hi vọng, Hội Văn Nghệ Hà Nội, 1996)
Qua Phố Hiến
Qua Phố Hiến, một chiều xuân
Bốn bề nhãn nở như mâm xôi đầy
Làng chen phố, lúa chen cây
Nơi kia nhộn nhịp, nơi này hoang sơ
Bao năm vẫn thế Nguyệt Hồ
Nước trong xanh đến bất ngờ trong xanh
Đầu phố cổ? Đâu cảng mành?
Tầu thuyền lá trúc rập rình trong mơ?
Bao triều đại đã đi qua
Làng xưa ai phá, phố giờ ai xây?
Miếu bia văn vật còn đây
Còn đây đất bạc, còn đây sông vàng
Còn người… người sẽ mở mang
Đường xưa, phố mới… như đang trở mình
Dọc ngang xe chạy rình rình
Bán buôn tấp nập, công trình đua chen
Sông Hồng nắng hửng hồng thêm
Bến xưa tầu đậu, tàu lên Kinh kỳ
Hồ xưa ửng sắc dậy thì
Ô kìa! Thấp thoáng Quốc kỳ in mây!
(Một thoáng thơ, NXB Thanh Niên,1999)
MÙA XUÂN LÀ MÙA CỦA HOA
Mùa xuân là mùa của hoa
Trăm hoa đua nở như là ngô rang
Hoa đào thắm, hoa mai vàng
Hoa ong, hoa bướm rộn ràng điểm tô
Hoa nắng nhảy nhót đung đưa
Hoa chim biết hót, hoa cờ biết reo
Hoa người mới đẹp, mới siêu
Mỗi người mỗi vẻ mỹ miều, nết na
Xuân về em múa, em ca
Áo hoa hát với vở hoa điểm mười.
(Con voi và Con kiến, Hội VHNT Hưng Yên, 2005)